SINH NHẬT PHẮC DU
Bố của Mướp tháng 10 25, 2021 0
Cảnh 1
“ ngủ vùi cùng ký ức về …trong giấc mơ luôn gọi tên ” (cơn mưa tháng năm- Bức Tường)
Vui quá là hạnh phúc quá, còn cái hưng phấn nào tạo ra nhiều cảm xúc nó lại rõ ràng như thế này. Nó rõ ràng đến ngỡ ngàng vì nó sướng cả tâm cả thần ,thân thì cũng sướng mà hơi tàn.
Từng nốt ni trong cái beat nó khớp với từng chữ nhả ra ở cái khuôn miệng ngượng ngùng ,vừa hát vừa phải chúm chím để tạo được cái khẩu hình chuyên nghiệp vừa thể hiện Tao là ca sĩ nhưng lại không được quá đà, không bị lố, không được ầu de với lớp diu các bẹn.
Làm ca sĩ áp lực lắm, không chỉ vụ từ thiện đâu, lúc nào cũng phải giữ hình tượng thật quá đáng sức chịu được, vừa phải trau truốt cái tuềnh toàng có ý đồ, phải vũ đạo tốt với chân cà nhắc vì chạy 10km, phải có hình thể đẹp cùng bụng bì bõm tý mỡ thừa, với đầu trọc, râu lưa thưa nham nhở do nhờ mẹ dùng tông đơ cho chó mèo để cắt, với nụ cười xinh yêu, với đôi ba hình xăm cu te lạc lối..vv
Lâu quá rồi không đứng trên sân khấu nên hơi bỡ ngỡ, mới cất giọng thì còn ngượng ngịu tý chứ đến câu thứ 2 là cả 1 khát vọng đã từng cháy bỏng lại trở về trong đôi phút. 115 giây, Cay , Vì lời bài hát ít quá, đến đoạn nhạc dạo, outtro thì lại đứng uốn éo theo bài hát .
Đến câu cuối dí míc cho hàng triệu con tim thì 8 9 đứa đồng âm nó bị quên lời sao ý , thế là thay vì hát cùng cả bọn lại rũ ra cười.
Sân khấu chuyên nghiệp mà như trò hề, phí mất đêm diễn tâm huyết. Xin lỗi em PHẮC DU.
Cảnh 2
Ánh đèn đường và đèn hậu xe loa lóa, dịu nhẹ, Như cái ảnh phơi sáng nhẹ được kĩ xảo chuyển thành dạng video ngắn quay chậm. Dăm xu dấm có hiệu quả phết, lâu lắm lẳm lằm lăm rồi mới ún rịu, mới có lại cái cảm giác mát ga, bịt mắt cắt phanh, xé gió, núp gió, úp cua, úp vỉa nó ngọt như thế.
Mà con xe của mình 2stroke với 150cc thì cứ tưởng tượng cái hầm kim liên nó rít lên thì cảm giác kích thích đến nhường nào. Lại nói đang lẩm bẩm hát thầm cho cả thế giới nghe mà với tốc độ bàn thờ vẫn chẳng nghe thấy gì, vẫn thấy mình hát hơi bé thì phải, chỉ có nước dãi nó cứ chảy chảy qua khóe miệng, nhưng vẫn cứ phải ngoác mồm lên như thằng thần kinh rung rinh giữa đêm nó mới đã , nó mới không phí cái khoảng khắc thăng hoa này.
Vẫn cứ là lưa thưa người đi trên phố, và vẫn cứ hát cho người đi trên phố, nhưng với cơn lây tây phây dịu ngọt từ mấy trăm mil rượu dâu tằm thì không chỉ trở thành bá chủ thời gian, hoàng tử sàn diễn, thằng điên to mồm thì còn trở thành con ma tốc độ nữa. May không đu đỉnh với vét sàn gì gì của các bạn bên kotex hay pho rếc đấy.
Vụt , xoẹt , ầm ầm ,pằng pằng pằng… 1 cái xe máy khác lao vút qua trong khi tao cũng đang lao vút đi với tốc độ của ma quỷ. Tiện mồm đang gào to để át tiếng gió ,chỗ mà lực va chạm ngươc chiều vật lý giữa xe, người với không khí tạo ra, tao chửi với theo cái thằng đi xe máy vừa rồi, đéo biết nó có nghe được không nên tao nhiệt tình đính kèm thêm ít nước dãi hai bên khóe miệng nhằm thể hiện sự lo lắng cho xã hội, cho an toàn giao thông đô thị xanh bẩn đẹp là : CÁI D M THẰNG SAY.
Cảnh 3
Chiếc đèn spotlight le lói, soi rọi 2 cái bóng đen trên nền đá cẩm thạch xứ Thanh. Dưới hàng tơ hồng của cây Liêm Hồ Đằng, những tia sáng heo hắt không soi rõ mặt người đối diện nhưng vẫn cảm nhận rõ từng cơn gió nhẹ thổi qua khuôn mặt rỗ lưa thưa của anh khánh ham chơi. Gió va vào các lỗ rỗ tạo thành các tiếng huýt sáo lều hều ghê rợn, như tiếng thở phì phò mà có mục đích, hay tiếng nói thầm trong các phim ma thời đầu băng từ . Những tiếng gió với các phản xạ ở từng vị trí khác nhau sẽ tạo ra các âm thanh với trường độ và cao độ khác nhau nhằm phối hợp viết ra một bản nhạc về chân dung bán thân theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa đỏ.
Tiếng gió nhẹ phản xạ với cơ chế như sóng siêu âm với những bước sóng cao và thấp khác nhau để xác định ra các tính chất vật lý khác nhau của từng loại vật chất.
Loại vật chất này đang nói , lúc nhanh lúc chậm, lúc xoa tay rồi lại xoa bàn, lúc mân mê điếu thuốc rồi lại bồn chồn như muốn đuổi người đối diện đi về để đi ngủ.
Vật chất này đen đen, vì phải chạy nhiều trên đồi trà, tóc dài dài hơn con sóng siêu âm, vì sóng siêu âm đang để đầu trọc. Vật chất mang tên Khánh Ham chơi với mái tóc điểm bạc vì những tham lam tận cùng ghìm bước chân cởi mở với chính sự nghiệp cũng như tâm hồn đón nhận những vật chất khác.
Cũng vẫn là trang phục đang được thịnh hành trong giới bán ẩn cư và bán nghiệp dư dùng để tu tập như quần kiểu thiếu lâm, giày vải, áo cổ tàu. Mặc rất dễ chịu, thoải mái, nhưng ý tưởng concept, layout này để lại trong mắt giới mộ điệu sự áp đặt, sự khinh rẻ. Kệ mẹ, mình cũng thích mặc cái quần này, mà chưa được ai cho tặng.
Quay lại câu chuyện của sóng siêu âm và vật chất đang dữ dội đôi co nhau về quyết định của mình , về sự nghiệp về cái tôi, về chân lí áp dụng, về thủ thuật truyền đạt, toàn cái thứ gì sân si một cách cục bộ.
Có một điểm sáng trong câu chuyện bóc tách hôm nay là sóng siêu âm đã khiến cho vật chất nhận ra câu chuyện đi xa thì cần đi xe nào nó đỡ mệt, đi nhanh thì cần đi xe tốc độ nhanh… có gì đó sai sai ở đây thì phải.
Tóm lại là đã có 1 câu chuyện về 1 phi vụ ,1 thương vụ đã được bày tỏ một cách chân thành vừa là chia sẻ vừa là mong muốn hợp tác. Một phi vụ để đời, thay đổi số phận, chiến thắng định mệnh, dẫm lên chân người khổng lỗ, là một bước đi mới, mạo hiểm, kích thích, thông minh , táo bạo, hồi hộp, ngu si, sân si...vv
Tất cả những điều đó diễn ra trong cơn say.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Đăng nhận xét