NGƯỜI THẦY VĨ ĐẠI - PHẦN I : CHÚ CỜ HIM YẾU ĐUỐI

  


Thùm Thụp, thùm thụp, thùm thụp... đấy là tiếng tim thằng này đập, nó đập như kiểu chưa bao giờ được đập, đập một cách hoảng loạn.

 ...Đừng sống giống như hòn đá , giống như hòn đá...

 Đấy, nó cứ đập thôi thúc, đập một cách cuống cuồng như kiểu vừa khám phá ra một chân trời mới đầy những điều diệu ảo mới mẻ vô căn cứ, cùng với đầy những nguy hiểm những mối nguy hại mà lại gây ra những kích thích cực độ, lại như kiểu đứng trước cái loa phát trong rockshow nghe bài tâm hồn của đá, vừa như kiểu lần đầu tiên lên trời, kiểu dopamine và adrenaline tiết ra cùng một lúc. Vừa sướng vừa sợ. Lại nhớ đến cái giai điệu của bài tiến quân ca nhưng ghép lời là : mè me mè me ơi, me mè mé ới.... sướng sương sường sương sương nhưng mà sợ mẹ ơi...

 Mở mắt vào buổi sáng đầu tiên trong sự nghiệp trở thành một thằng đàn ông. Bao gồm cả nghĩa đen lẫn nghĩa đỏ. Buổi sáng mở mắt nhận ra mình đã mở mắt, và nó... cũng mở mắt.

 Thằng này vô cùng nhẹ nhàng khi sử dụng cái ngỡ ngàng của mình trở cái chăn màu trắng trong một ngày trời thu (dhs mấy cái hay ho toàn vào mùa thu) lành lạnh,lạnh đến nỗi phải đắp cả cái chăn bông ép dày cộm. Hóa ra cái điều hòa vẫn đang chạy ở nhiệt độ 20 độ c. Chắc là đêm trước hot quá, đến 3000kg than bị thiêu rụi chỉ trong chưa đầy mấy chục phút, cả mấy kcal cũng bị đốt cháy thì chả phải bật điều hòa cả đêm, may mà chưa có hỏa hoạn. 

 Nhìn vào bên trong và ở phía dưới của cái chăn là một hình ảnh lập thể 9d với chủ đề là : cơ thể của tôi. 

 Cái ngày này, nghệ thuật đương đại đang phát triển hết sức rực rỡ với các màn biểu diễn kết hợp giữa ánh sáng , điêu khắc, múa và âm nhạc... còn có một số bộ môn kết hợp cùng như là diễn xuất, với diễn viên là các khán giả đang diễn vai khán giả hiểu biết. Dù chăm chú xem lại thêm cả biểu cảm trầm trồ mà vẫn chả hiểu cái mẹ gì.

 Thôi thì nhìn cái cảnh đấy đành liên tưởng đến một bức ảnh chụp với tỉ lệ 2/3 tiêu chuẩn cho dễ hình dung. Cùng 2 phần là bụng , ciu, và cái đùi lông lá của chính Thằng này,còn lại là cái chăn. Nó như kiểu bức vẽ tĩnh vật mà có miếng vải lót làm nền phía sau của dân kiến trúc thửa còn đi học ôn vậy.

 Tiếng thằng tim vẫn ngân lên một cách hùng hục, một cách vội vã. Cơ thể nõn nà ngọt nước như kiểu ánh sáng có thể xuyên qua được, sự mơn mởn không chỉ nhìn ở màu sắc bên ngoài mà còn cả sự trong treo cấu thành bên trong từng thớ thịt của thằng trai tân 25 26 tuổi, lại nổi bật chiếm trọn khung hình nếu ở dạng 2d. Tiếng tim làm cho cái mớ thịt đó phập phùng khêu gợ_i.

 Như 1 tác phẩm nghệ thuật thực sự khi  người xem có thể thấy được nét e dè, ngượng ngịu, cái phá cách ỏn ẻn của việc khép đùi che ciu, của những lơ thơ lông đen nháy khỏe mạnh xuất hiện đầy ý đồ trong bức tranh tả thực đó. Một bức tranh nghệ thuật tả thực nhưng vẫn tràn ngập chất cảm. Từ âm nhạc đến thơ ca, từ phim ảnh đến điêu khắc, từ hội họa đến ẩm thực. Cái tuổi đấy thằng này tự thấy mình ngon thực sự, ...thèm thèm, chảy nước giãi, chảy nước giãi.... Giờ mình vẫn ngon như thế mỗi tội già hơn.

 Thằng này đang nuýt, chuẩn là đang nuýt trong một chiếc chăn trắng phau. Tràn ngập cảm giác lúc này là sự tò mò , sợ hãi, hồi hộp chiếm giữ toàn bộ tâm trí lại được cổ vũ thêm bằng những tiếng bass booster dồn dập bên ngực trái đến mức nhìn thấy toàn bộ cơ thể đang rung lên. Đến cái chăn nó cũng đang rung lên, con ciu nó cũng rung lên, tất cả đều đang rung lên theo nhịp 4/4, 3 phách mạnh của nhịp tim và 1 phách nhẹ của hơi thở kéo dài cả khuông nhạc.

 Trí nhớ lộn xộn đang lục lọi trong đống đổ nát của cốc chén, của bát đũa, của thịt rau, của tiếng tranh nhau míc, của bãi chè nhưng không có chó ăn, của các con đường, của tiếng còi xe, tiếng rú ga, tiếng mở cửa, của tiếng ề à, tiếng thở hổn hển, tiếng thúc giục, tiếng chỉ bảo, tiếng oán than cảm thán. Một mớ hỗn độn không hề day dứt.

 Sau 3 tăng nhậu hôm trước, giờ thằng này đang nằm nude ở đây với con ciu bé xíu mệt mỏi nhắm tịt mắt nhưng con mắt thì lại bừng sáng mở to và lấp lánh những điều kì diệu của tạo hóa của tự nhiên, của tính nhân bản, của sự tự do. Tất cả những cụm từ đó đều được xổ lồng ồ ạt để phóng sanh , được bùng nổ theo một lối rất là phi logic, vô trật tự. Tất cả đều đang theo đúng ý nghĩa của hoạt động thống kê mà chưa đến bước tổ hợp.

 Sau tất cả các thứ cảm xúc hỗn mang đó, những hình ảnh từ trí nhớ chập chờn đó, những bão bùng, những cơn rung chấn của cả thể xác và linh hồn tươi trẻ đó, thì thằng ciu con vẫn nhắm nghiền con mắt hờ hững lại thoi thóp thở một cách mệt nhọc. 

Nhìn nó như sắp chết đến nơi.

Phần II xem Tại đây



Đăng nhận xét

My Instagram

Copyright © tự nhiên tao viết. Designed by OddThemes