PHƯƠNG PHÁP.


 Đang ngồi ể với sự hân hoan vô cùng, với suy nghĩ về sự giải thoát thể xác thằng này đắm đuối mơ màng về việc sức khỏe đang được nâng cấp, được thải độc theo cách chủ động. Vừa co bóp cơ hoành và cơ đít để có thể tạo ra trạng thái ể không dính đít. một trạng thái được giới hàn lâm coi là cao cấp nhất trong việc đi ể.

 Văn hóa bao gồm rất nhiều các lĩnh vực của cuộc sống, là tổng hợp của các kinh nghiệm đúc rút từ nhiều thế hệ, tất nhiên là bao gồm cả việc đi rồi. Nhưng coi việc đi ể có là văn hóa hay không thì còn phụ thuộc vào sự hiểu biết, lòng bao dung, và tất nhiên và sự tinh tế của chính cái lòng đựng cức của từng người.

 Đang ngâm nga cái sự sung sướng khi cục cức ỏn ẻn từng mm thoát ra ngoài lỗ đít. Thằng này vừa nhớ lại vừa thực hành từng bước của bộ phương pháp từng được đọc trong một số tài liệu nghiên cứu rất giá trị mà không nhớ từ đâu về đam mê này. Hẳn phải gọi nó là đam mê, nếu không tại sao ai cũng làm việc này mỗi ngày, trên toàn thế giới.

 Với mỗi giá trị tham chiếu và các thông số cụ thể của độ cứng, độ dẻo, khối lượng hình dáng, kể cả chi tiết đến từng loại nguyên liệu đầu vào, rồi màu sắc đầu ra, âm thanh khi tiếp đất, tiếp nước sẽ xác định ra phương án ể cụ thể. Một phương pháp để khiến cho việc ể đã là một đam mê lại trở thành một môn chơi của tri thức của khoa học, của y học, của trí tuệ….

 Có một bài học mà thằng này còn nhớ được để thưởng thức cái việc đi ể này đó là… tận hưởng, tận hưởng và tận hưởng. Thế mới biết châu âu sao nó lại gọi là RESTROOM. Ể nó phải ở cái tầm thư giãn, tầm giải trí. Cái tầm đấy cũng có nghĩa là hiểu và trân trọng cơ thể của chúng ta. À quên, về bài học mà thằng này nhớ ra và xin phép chia sẻ ở đây đó là :

 Bước 1: Khi đạt tỉ lệ, khối tích và độ rắn của cục cức vừa đủ, không phải kiểu lỏng lẻo dễ thất thoát, cũng không phải kiểu ép uổng nhồi nhét khó chịu vì táo bón, nó là kiểu vừa đủ khi vừa giữ được hình dáng, vừa giữ được độ liên kết để tạo ra 1 hình thái hình học cụ thể mà không bị đứt đoạn, không bị gián đoạn, không bị phân phân của cục cức thì chúng ta sẽ xử lý việc đi ể như sau, mục đích là hiểu và thông cảm cho chính những cảm xúc bản năng vô cùng quan trọng của con người chúng ta trong thời điểm đó và trong tương lai. ( bước này là điều kiện cần)

 Bước 2: Dùng những hiểu biết và những tập luyện kiên trì, nghiêm túc của cơ thể trong quá trình rặn ể từ trước đến nay, từ bé đến lớn, từ lý thuyết đến thực hành, từ trải nghiệm biến thành kinh nghiệm, tập trung tư duy về phía lỗ đít và điều khiển cơ ở vùng này thắt bóp, làm sao để không khiến cho cục cức ra quá nhanh , cũng không làm đứt gãy nó. Mục đích phải tạo được ra 1 lực nâng đỡ vừa đủ, khiến cho tốc độ thoát ra ngoài của nó đều đặn và chậm rãi, nhằm có đủ thời gian cho những tín hiệu não bộ truyền và tiếp tục hồi âm có thêm nhiều nhất các chu kì. Những tín hiệu đó được phản hồi qua lại liên tục sẽ kéo dài những hưng phấn. Tóm lại là kéo dài thời gian cho cục cức thoát ra ngoài thay vì làm việc đó thật nhanh. Không tin thì thử nhé, nói lại bảo nói phét. (các bạn gay khỏi cần thử)

xem thêm CẤM CHỈ ĐỊNH KHI ĂN UỐNG.

 

Đăng nhận xét

My Instagram

Copyright © tự nhiên tao viết. Designed by OddThemes